媽祖是吃齋的 * 請勿殺生拜拜
Ma zu shi chi zhai de - Qing wu sha sheng bai bai
媽祖是吃齋的 . 請勿殺生拜拜 .
Thánh Mẫu ăn chay xin chớ cúng mặn
感謝媽祖惠賜寶篇
生光不少
Cảm
tạ Mụ Tổ huệ tứ bảo thiên
媽祖是吃齋的!
請勿殺生拜拜!
聖母媽祖本是宋朝福建蒲田湄州人氏,俗姓林諱默娘,自幼即持齋茹素,拜佛修行,後來功果圓滿,奉玉詔而飛昇,成道後受封為「天上聖母」,經常威靈顯化救渡沿海漁民。因此,甚受我國東南沿海各省漁民的尊仰與崇拜,由於聖母大慈大悲,有求必應,顯化奇蹟,不勝枚擧,所以流傳民間僅數百年,廟宇即遍於東南沿海各省,凡是捕魚為生的沿海居民,莫不敬拜之,故被尊奉為「海神」。
近年來,臺灣在政府的德政下,經濟成長迅速,人民生活富裕,雖然科學發展,物質文明遠超乎一切,但是本省的同胞們雖不業捕魚的士、農、工、商中崇拜聖母的人,也不可勝計,而且隨著交通的進步,每年到各地的聖母廟頂禮膜拜的善男信女所組成的進香團,更是絡繹不絕,尤其是在農曆三月二十三日聖誕前後的日子裡,聖母廟前眞是車水馬龍,熱鬧異常。
然而,同胞們虔誠的敬拜媽祖時却犯了一項特大的錯誤而不知,是什麼大錯誤呢?
即是 ──聖母在世時,自幼即持齋茹素,而今世上的善男信女,反而用血斑腥濃的鷄鴨魚肉做牲禮來供奉祂,聖母神明靈知,非但不敢受納,唯恐反而還要為那批龐大的牲畜而哀憐掉淚呢?
這個固是陋俗積習,也是無人倡導以素牲鮮菓作為供品敬拜聖母的原故。
聖母慈悲而正直,她之所以顯化救世,只是為救度眾生的苦厄,並非要世人祭拜祂,如今我們既為了感恩圖報而發出了崇敬聖母的心,照理應當以聖母的慈悲為懷,持齋修身,行善立德,濟助別人,造福社會,纔合聖意。所以,同胞們若為景仰聖母浩蕩巍峩的厥功偉德,而登廟堂,也僅以齋戒沐浴,清淨身心,恭敬莊嚴,拾階而登,或俯伏叩拜,或合十跪拜,或誠敬鞠躬,滿懷崇聖的敬意,即可表露無遺了,何必殺牲祭祀呢?
若為了許願祈求而入寶殿,則也只須誠敬恭備清香素菓,神座案前,跪以表白心意,聖母即可神聆明知,而因功報果,按德授福了,又何必殺牲呢? 若為了謝願酬神,而進聖閣,則以所行善事,所修陰德稟報祖前,豈不更慰母心?
豈不更勝於浪費金錢買來聖母不用之紙錢,供上媽祖不食之魚肉? 若為了媽祖聖誕而來祝壽,則更不可殺牲拜拜。傳聞媽祖在世,事親至孝,母難之日,必定誦經拜佛,以求父母延壽增福,而今世人却在其壽旦生辰,大肆殺戮,反使眾牲成為喪命忌日。又供上眾牲屍體於神案面前,有的用來為父母祝壽,有的用來求神賜福,有的用來酬神謝恩,嗚呼!雖蟻民無知,聖母憫恤而不加怪罪,然而慈悲的聖母,能不因此而心哀神傷嗎?
悲哉! 天欲語而無言,神欲說而無聲,有誰能知道在這聖母聖誕的前夕,聖母眼觀天下蒼生,不知行善修身,只知奸巧奪取,不肯積德造福,反而求神問卜,東往西奔,空度一生,受苦無涯,輪廻不息,此刻聖母將會是如何的悲憫痛心呢?又看見自己生辰吉旦,眾多生靈反而為之遭災罹難,生民不解因果之報應,反而以畜生屍體獻供神前,欲求福壽添利祿,斯時,媽祖也將會是如何的哀傷落淚呢?
故愚伏勸同胞們要敬媽祖當體天心(好生之德)、法聖行「慈悲救世」,要酬神恩答誓願,最宜多行善事(以身行善─戒殺、盜、淫,而交善人,行善地,做善事。以心行善─戒貪、嗔、痴,而敬天地,敬神明,敬父母,敬賢良。以口行善─戒惡口、兩舌、綺語、妄言,而說善言講道理,勸人行善修身。)積陰德(布米施棺,修橋築路;蓋廟宇,裝金身;翻經典,印善書;出錢不吝,出力不怨,不求回報,不欲人知,終生行善,猶感不足。)要祝聖壽,只用素菓(壽桃、壽麵、水菓.........等,如果一定要用牲禮可買豆鷄、豆鴨、豆魚代替畜牲。)切莫殺生。如此雖不祈求天賜神佑,皇天亦必賜福之,聖母亦必佑庇之。
如果您誠心,請用素菓拜拜!
如果您想請一位素食的人做客,而您却辦了葷菜,您想對方敢讓您請客嗎?而您這樣做還存敬意嗎?
同樣的道理,如果我們知道聖母是吃素的,而却獻供了血葷的食物,您想媽祖能受納嗎?
而我們還算誠敬嗎? 也許有人會說媽祖的門下與神兵神將有吃葷的,但是我們在敬拜呼請的聖名却是媽祖啊! 而且「既為神明,即厭血食。」正直的神明更喜歡善男信女持齋戒殺,以答天地好生之德,既然媽祖素食,祂的徒弟與部屬久被聖德感化,亦必不喜歡血葷食物的,否則,豈能護衛於聖母左右,而同享香火。
所以,如果您眞誠心的話,請用素菓拜拜,必邀天眷,必得神佑。
擲無筶,只因不該用牲禮!
大約是二年前,曾經聽說住在福興鄉的一位黃姓人家,祖德流芳,家道忠厚,有婆媳倆人皆茹素拜佛,也許是因為家中還多人吃葷的關係,當年媽祖聖誕,黃家小媳婦就準備了一付葷的牲禮,到鹿港天后宮去祝壽祈福,拜拜完畢,黃家媳婦就按習俗,擧筶請問聖母對她的供品是否滿意?
可是却一連擲了數次都沒有陰陽爻,既不是因為金紙太少,也不是因為忘了帶酒; 既不是鷄大小,也不是三牲少了什麼? 問來問去,皆不是原因,正疑惑不解時,忽然靈機一動,再請問聖母說:「那麼會不會是信女與婆婆都吃素而却用牲禮來拜您,您不歡喜?
如果是請賜允一爻!」果然神筶落地後即成陰陽一爻。
信女心中驚喜,當時即向聖母許願說以後聖母生日必用素菓來拜拜,所以近兩年來,黃家小媳婦逢媽祖聖誕,都不再用葷物去供拜。
猪頭五牲鷄鴨魚肉排滿桌
神明只得到了一付素牲禮
彰化有一曾姓人家,由祖父母到兒孫,閤家三代茹素,堂上和樂祥融,善氣冲天。有一天,神明千秋聖誕,一般善男信女都好像作比賽似的,準備了大魚大肉大付的牲禮,獻上供桌,以祝千秋,大大小小擠滿了各桌。慢到的曾太太,因家中持齋信佛,却供了來一副用豆鷄做成的小小素牲禮,此時因為廟前的供桌已無位置可放,廟祝看到了就將那副素牲禮接著端上了頂桌供拜,剛到曾家做媳婦不久的曾太太眼看別人的猪頭五牲,鷄鴨魚肉擠滿了各桌,唯獨自己家一副小小的素牲,却引人注目的被排上了頂桌,心中十分的難為情。可是,不久後,神明降乩指示訓諭時,却附帶說他當天在眾弟子供拜的牲禮中,只有得到了曾弟子的一付素牲禮,使諸神明最高興喜歡。
由此可知,神明莫不勸人戒殺,莫不喜人以清素食品供奉之,這也許是天界清淨,而牲肉葷濁,所以居住清淨天界的神明,喜歡清素食物而厭惡腥臭的魚肉。
Cảm tạ Thánh Mẫu đã
ân ban lời chỉ dạy vô cùng quý báu.
Thánh Mẫu ăn chay xin
chớ cúng mặn!
Thánh Mẫu sinh quán ở làng Mi Châu huyện Bồ Điền
tỉnh Phúc Kiến vào đời Tống, họ Lâm tên húy Mặc Nương, ăn chay trường, dốc tâm
tu hành từ bé, về sau công quả viên mãn, phụng Ngọc Chiếu siêu thăng, vì thành
Đạo nên được coi là Thánh Mẫu cõi Trời. Ngài thường hiển hóa một cách uy linh
để cứu độ dân chài mỗi khi họ gặp nạn ngoài khơi, do đó được toàn dân Duyên hải
thuộc vùng Đông Nam Trung Quốc và Việt Nam sùng bái. Ngài đại từ bi, có cầu là
có chứng, ẩn hiện dị kì, không thấy hiển lộ mà vẫn ứng nghiệm, được nhân gian
lưu truyền bao thế kỉ, đền thờ được xây cất khắp nơi, dân đánh cá đều kính
trọng Ngài, phong Ngài là Thần biển. Ít năm gần đây kinh tế Đài Loan phát triển
mau lẹ, nhân dân phú cường, tuy đời sống văn minh khoa học vật chất tiến bộ
vượt bực, song tất cả các giới sĩ, nông, công, thương đều thờ Ngài. Nhờ phương
tiện giao thông tiện lợi, hàng năm các thiện nam tín nữ từ khắp nơi đổ xô về
những nơi có đền thờ Ngài để chiêm bái đông như nước chảy, nhất là trước và sau
ngày Thánh Đản 23 tháng 3 âm lịch, chung quanh đền Ngài ngựa xe đông nghẹt, mọi
lòng nao nức lạ thường. Song sự kính thờ Thánh Mẫu của mọi người lại có sự sai
lầm lớn lao là vì từ bé Ngài đã phát nguyện trì trai giữ giới ăn chay trường,
mà ngày nay các thiện nam tín nữ lại dâng cúng Ngài đồ mặn, thịt cá tanh tưởi. Thánh
Mẫu là bậc linh tri linh giác, không những chẳng chấp nhận, mà còn đau lòng sa
lệ thương xót những con vật bị giết để cúng dường Ngài, đó là nguyên nhân chính
khiến mọi người phải vứt bỏ tập tục cúng mặn hủ lậu đó đi, chỉ nên dâng cúng Thánh
Mẫu các thứ lễ vật chay tịnh mà thôi.
Thánh Mẫu từ bi chính trực, sở dĩ Ngài hiển hóa
cứu đời là muốn chúng sinh thoát khỏi vòng nguy khốn khổ hải, không hề mong
chúng sinh cúng bái Ngài. Ngày nay chúng sinh muốn bày tỏ lòng sùng bái thì nên
trì trai tu thân, hành thiện lập đức, giúp đỡ kẻ khó, tạo phúc cho xã hội, hẳn
là hợp ý Ngài hơn cả. Các thiện nam tín nữ mỗi khi tưởng niệm công ơn vĩ đại
của Thánh Mẫu hoặc muốn cầu khẩn điều gì thì chỉ cần trai giới, tắm rửa sạch
sẽ, thanh tịnh thân tâm, tư thế cung kính trang nghiêm, tới đền Ngài vái lạy
cùng dâng hoa hương cũng đủ bày tỏ tấm lòng thành kính của mình rồi, chẳng cần
phải sát sinh để lấy thịt làm đồ mặn cúng dường.
Thánh Mẫu là bậc Đại Giác, Thần thông trí minh,
kẻ công đức Ngài ban phước quả, còn như muốn trả ơn Ngài thì chỉ nên gắng làm
nhiều việc thiện, tu thân tích đức hẳn là Thánh Mẫu hài lòng, chẳng cần phải
đốt giấy vàng giấy bạc tốn tiền vô ích. Tương truyền thuở Thánh Mẫu còn tại
thế, Ngài là người con rất hiếu thảo với cha mẹ, ngày mẹ gặp nạn Ngài tụng kinh
lễ Phật để cầu cho cha mẹ được bình an trường thọ. Ngày nay mỗi khi làm lễ mừng
tuổi thọ cho cha mẹ, người đời lại giết gia súc làm cỗ mặn bày đầy bàn cúng lạy
thì thực là hành động ngược lại hẳn ý Thánh Mẫu, cũng chỉ tại không biết nên
làm vậy, lòng thương xót chúng sinh của Thánh Mẫu bao la, tuy không quở phạt
song lòng Ngài hẳn là buồn lắm.
Khổ thay! Trời muốn nói mà không mở miệng, Thần muốn
bàn mà chẳng nên lời, có ai biết được rằng buổi lễ Thánh Mẫu chiều qua, khi Ngài
nhìn thấy chúng sinh không biết hành thiện tu thân, chỉ biết gian xảo cướp bóc,
chẳng biết tích đức tạo phúc, chỉ lo cầu Thần bói toán, chạy đôn chạy đáo,
không độ một đời chịu khổ muôn đời luân hồi mãi mãi. Thánh Mẫu nhìn cảnh tượng
này lòng đau xót vô biên, Ngài thấy mình được sống đời thiện lành, trong khi
chúng sinh phải chịu hoạn nạn tai ương, không giải nổi nghiệp quả báo ứng, dùng
xác chết thú vật dâng cúng Thần Thánh để cầu phúc thọ lợi lộc, có lúc Ngài đã nhỏ
lệ xót thương. Vậy thời nếu như ai còn có lòng tôn kính Thánh Mẫu thì hãy sống
hợp lòng Trời để phát huy đức hiếu sinh, hành pháp Thánh từ bi cứu thế đền ơn
Tiên Phật, lo làm việc thiện, lấy thân làm thiện, không sát sinh, trộm cướp,
gian dâm, cần phải gần người thiện, đi đường thiện, làm việc thiện, lấy tâm
hành thiện, không tham sân si, kính trọng trời đất, Thần linh, cha mẹ, người
hiền.
Miệng nói điều thiện, không ác khẩu, hai lưỡi,
nói càn nói bậy, chỉ bàn điều lành giảng đạo lí, khuyên người hành thiện tu thân,
tích âm đức, cho gạo, tặng áo quan, sửa cầu cống đường xá, lợp chùa miếu, sửa
sang tượng, ấn tống kinh sách, bỏ tiền không tiếc, bỏ sức không mệt, chẳng cầu
đền ơn, chẳng cần người biết, trọn đời hành thiện mà vẫn cảm thấy còn thiếu bổn
phận. Khi lễ bái chỉ dâng hương hoa, trái cây, v.v… Còn như muốn làm cỗ cúng
thì phải cúng cỗ chay, tuyệt đối không sát sinh. Thực hành được như vậy thì dầu
không cầu xin trời Phật cũng ban ân phước, Thánh Mẫu cũng phù hộ độ trì.
Nếu như có lòng thành Xin dâng lễ cúng chay.
Có chủ nhân nào lại đi mời một thực khách ăn
chay trường tới nhà, rồi dọn đồ mặn thịt cá mời khách ăn mà khách dám ăn không?
Và làm như vậy chủ nhân có còn là người biết giữ phép lịch sự xã giao không?
Cửa Đạo cũng thế, chúng ta đều rõ Thánh Mẫu ăn
chay mà lại cúng dường đồ mặn thịt cá thì thử hỏi Ngài có nhận không? Có nhiều
người nghĩ rằng Thần tướng, Thần binh của Thánh Mẫu ăn mặn thì họ cúng mặn,
nhưng thử hỏi khi lễ chúng ta niệm Thánh Mẫu hay niệm chư Thần? Vả lại nếu đã
là Thần linh ắt đều chê đồ mặn. Những Thần linh chính trực đều muốn các thiện
nam tín nữ trì trai giới sát để đền đáp đức hiếu sinh của trời đất. Việc ăn
chay của Thánh Mẫu là tấm gương sáng cho các đồ đệ cùng bộ thuộc của Ngài noi
theo, nếu không sẽ chẳng còn xứng đáng gần Ngài để thọ hưởng phúc lộc của Ngài
ban phát.
Do đó, nếu đã thành tâm chỉ dâng cúng đồ chay
mới được trời ngó tới, được Thánh Thần phò trợ.
Quẻ không chứng vì lễ vật không xứng.
Khoảng hai năm trước đây có nghe nói gia đình họ
Hoàng, gia đạo êm ấm, tổ đức thơm danh, hai người con dâu đều trì trai giữ giới
tu Phật, vì trong nhà còn nhiều người ăn mặn, ngày lễ Thánh Mẫu năm ấy, hai
người con dâu họ Hoàng liền đem đồ mặn tới cung Thiên Hậu ở Lộc Cảng lễ. Theo
thói quen họ gieo quẻ để hỏi xem lễ vật có làm vừa lòng Thánh Mẫu không? Thì
quả nhiên quẻ gieo nhiều lần không chứng, chẳng phải ít giấy vàng giấy bạc, quên
mang rượu, thiếu gà hấp ngon, nhìn lại lễ vật quả không thiếu một món gì, tìm
hiểu mãi cũng chẳng hiểu nguyên do, chính lúc nỗi nghi hoặc không giải nổi, hốt
nhiên linh cơ lay động, liền hỏi Thánh Mẫu: “Thưa có phải tín nữ ăn chay mà lại
dâng cúng Thánh Mẫu lễ mặn phải không? Nếu đúng vậy kính xin chứng quẻ cho”.
Hỏi xong gieo quẻ được chứng ngay lập tức. Tín nữ trong lòng vui khôn xiết liền
hứa với Thánh Mẫu là từ nay về sau, hàng năm tới ngày kỉ niệm Thánh Mẫu sẽ chỉ
dùng hương hoa trái cây dâng cúng. Bởi vậy đã từ hai năm nay, mỗi kì lễ Thánh
Mẫu hai người con dâu nhà họ Hoàng chỉ mang đồ chay tới đền Ngài mà thôi.
Đầu heo gà vịt cá mú bày đầy bàn Thần linh chỉ
giáng chốn cúng đồ chay.
Ở Chương Hóa có gia đình họ Tăng, từ ông bà cha
mẹ đến con cháu, ba đời đều ăn chay, sống hòa thuận, phước thiện lòa trời. Có
một bữa, nhằm ngày Thánh lễ mùa thu, một số thiện nam tín nữ tới đền mang theo
lễ vật thịt cá bày đầy bàn. Cuối cùng tới lượt Tăng Thái Thái, vì trong nhà trì
trai giữ giới để tu nên chỉ có chút đồ chay làm bằng đậu, vì các bàn bày đầy lễ
vật không còn chỗ trống, nên phải để đỡ ở góc bàn, Tăng Thái Thái lại thấy các
người khác mang lễ vật đầu heo, gà hấp, vịt quay còn mình thì chỉ có chút đồ
chay, trong lòng cảm thấy vô cùng áy náy.
Nhưng sau đó khi Thần linh giáng lâm thì Ngài
chỉ thích đồ chay.
Do đó, Thần linh luôn luôn khuyên người giới
sát, chỉ muốn chúng sinh cúng dường lễ vật chay tịnh, vì cõi Trời thanh khiết
mà đồ mặn cá thịt thì ô trược tanh tưởi.
No comments:
Post a Comment